Một trường tiểu học công lập ở thành phố New York của Mỹ có tỷ lệ trúng tuyển thấp hơn nhiều so với tỷ lệ trúng tuyển của Đại học Harvard.
Một trường tiểu học công lập ở thành phố New York của Mỹ có tỷ lệ trúng tuyển thấp hơn nhiều so với tỷ lệ trúng tuyển của Đại học Harvard.
Người Đức (quá) đúng giờ. Và đúng giờ với họ là đến hẹn sớm 10 – 15 phút! Đến trễ 5 phút sẽ thấy người Đức đang đợi nhịp chân một cách sốt ruột. Trễ 7 phút nghĩa là bạn đang bất lịch sử và sau 10 phút là muộn mất rồi.
Ở Hà Lan, mọi người linh hoạt hơn. Mặc dù họ chắc chắn là một trong những nền văn hóa đúng giờ, nhưng việc trễ 5 hoặc thậm chí 10 phút không phải là vấn đề lớn.
Đồ uống có cồn màu vàng này là nền tảng của văn hóa bia rượu ở cả hai quốc gia. Hai nước láng giềng chỉ khác nhau về cách tiêu thụ.
Có một thuật ngữ bằng tiếng Đức, Feierabendbier, tạm dịch là “bia sau giờ làm việc”. Bạn có thể bắt đầu uống rượu vào khoảng sau 5 giờ chiều, đặc biệt là sau giờ làm việc vào một ngày trong tuần khi bạn đã thực sự có cơ hội.
Người Hà Lan tự do hơn nhiều về địa điểm và thời gian tiêu thụ bia của họ. Bắt đầu nhâm nhi ly Heineken đá lạnh lúc 3 giờ chiều thứ Tư chẳng là vấn đề. Thường thì người Hà Lan thích uống bia trong bữa ăn nhẹ. Văn hóa Borrel rất phổ biến ở các vùng đất thấp và là nơi tụ họp xã hội rõ ràng. Feierabendbier có thể được thưởng thức trong cô đơn. Nhưng với Borrel, không đời nào!
Khác với tiếng Anh, cả tiếng Đức và tiếng Hà Lan đều có sự phân biệt giữa xưng hô với bạn bè và xưng hô với ai đó ở vị trí quyền lực. Người Hà Lan nói “u” và người Đức nói “Sie”.
Ở Đức, sự phân biệt giữa “Du” thân mật và “Sie” trịnh trọng vẫn rất quan trọng. Họ không xưng hô với một người không quen – có thể là một phụ nữ lớn tuổi trên xe buýt, người phục vụ trẻ tuổi hoặc sếp của bạn là “Du”.
Ở Hà Lan thì cách xưng hô không phải là vấn đề lớn. Người Hà Lan theo chủ nghĩa bình quân. Vì vậy từ “je” thân mật là đủ. Họ có thể dùng “u” với Nữ hoàng Maxima nếu cần nhưng không xưng hô như thế với cấp trên hoặc một người ngẫu nhiên mà họ chỉ đường!
Ít nhất một điều người Đức tự do hơn người Hà Lan: thanh thiếu niên uống rượu.
Người Đức được phép mua và uống bia rượu với nồng độ cồn thấp ở tuổi 16. Ở Hà Lan, độ tuổi này (tính đến năm 2014) là 18 tuổi.
Ngay sau khi một người Hà Lan nào đó biết được quốc tịch của tôi, tôi có thể nghe thấy họ dùng một chút tiếng Đức như “Oh, ich sprech’ auch ein bis-schen Deutsch.”
Ngược lại rất khó gặp một người Đức nói tiếng Hà Lan. Dù hai ngôn ngữ có những điểm tương đồng nhưng người Hà Lan có thể hiểu tiếng Đức nhiều hơn chiều ngược lại. Tại sao? Vì nhiều người Hà Lan chọn học tiếng Đức ở trường. Trong khi đó, tại các trường học ở Đức, việc học các ngôn ngữ như tiếng Tây Ban Nha, tiếng Pháp hoặc tiếng Latinh phổ biến hơn.
Một nhược điểm khi sống ở Hà Lan là chi phí sinh hoạt. Ít nhất là đắt hơn ở Đức. So sánh toàn cầu về chi phí sinh hoạt của mỗi quốc gia xếp Hà Lan ở vị trí thứ 22. Tuy nhiên, Đức không bị tụt lại quá xa và xếp ở vị trí thứ 26.
Những người sống ở phía Hà Lan của biên giới Hà Lan – Đức biết điều này quá rõ. Vì vậy, các chuyến đi mua hàng tạp hóa xuyên biên giới đến chuỗi siêu thị Aldi của Đức không phải là hiếm.
Người Đức yêu các quy tắc và thích tuân theo các quy tắc. Vì vậy họ không hài lòng với những người đi ngược điều đó. Còn người Hà Lan đối với quy tắc là xem xét, bỏ qua và đôi khi phản đối chúng.
Trong đại dịch Covid, sự khác biệt đặc biệt này giữa hai quốc gia rất rõ ràng. Ở Đức, công dân ít nhiều tuân theo quy tắc giãn cách này đến quy tắc hạn chế khác. Ở Hà Lan, thường xuyên có các cuộc biểu tình cũng như các cửa hàng, viện bảo tàng và câu lạc bộ đêm mở cửa bất chấp các quy định phải đóng cửa. Ngay cả cảnh sát Hà Lan cũng từ chối hành động vì họ đã làm việc quá sức và chẳng thấy được tầm quan trọng của điều đó.
Có thể bạn sẽ thấy thật kỳ lạ khi lên xe buýt hoặc xe lửa của Đức. Bởi vì nó quá yên tĩnh. Trừ khi bạn chọn một ngày không may khi có một nhóm người hâm mộ bóng đá ồn ào, say xỉn đang cố gắng đi từ thành phố này sang thành phố khác của Đức, thì việc giữ im lặng trên phương tiện giao thông được coi là lịch sự ở Đức.
Trên các chuyến tàu ở Hà Lan, bạn sẽ nghe những người nói chuyện điện thoại, xem video với âm thanh lớn, cười đùa với nhau hoặc bắt đầu trò chuyện với người ngồi cùng dãy ghế của họ. Tuy nhiên, hầu hết các chuyến tàu ở Hà Lan đều có stilte-wagons (toa xe im lặng) nếu bạn cần một chút yên bình và tĩnh lặng.
Bánh mì Hà Lan thật sự không thể đem so sánh với bánh mì ở Đức.
Bánh mì Đức nướng dày, bổ dưỡng và có hàng trăm biến thể khác nhau. Còn người Hà Lan lại hài lòng với một lát bánh mì không nướng, béo ngậy và vô vị, miễn là có một lát pho mát trên đó!
Do cấu trúc công việc không phân cấp ở Hà Lan, các cuộc họp thường giống như những buổi đi chơi xã giao hơn là những cuộc hẹn nghiêm túc và chuyên nghiệp.
Một cuộc meeting của người Hà Lan có thể diễn ra trong khi đi dạo, ăn nhẹ, hoặc thậm chí khi xếp hàng đến máy pha cà phê. Các cuộc họp của người Đức 99% thời gian sẽ diễn ra xung quanh một chiếc bàn lớn hình bầu dục. Có thể có một ít nước đóng chai nếu bạn may mắn.
Xe đạp thống trị đường phố Hà Lan nhưng người Hà Lan ít khi đội mũ bảo hiểm khi đạp xe. Còn ở Đức, bạn có thể thấy mũ bảo hiểm xe đạp ở khắp nơi. Đặc biệt là với trẻ nhỏ. Tuy nhiên chúng thường bí mật cất mũ đi ngay khi khuất tầm nhìn của ba mẹ!
Nói thế nào nhỉ: Người Đức là “chúa” chăm chỉ còn người Hà Lan chỉ đơn giản là làm việc ít hơn?
Dù sao thì, theo chỉ số Better Life của OECD so sánh sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống của các quốc gia khác nhau, Hà Lan chắc chắn đứng đầu. Chỉ 0,3% người Hà Lan làm việc “rất nhiều giờ trong công việc được trả lương”. Đây là tỷ lệ thấp nhất trong bảng xếp hạng. Con số này ở người Đức là 4%.
Nhiều người Đức nói tiếng Anh không tốt, ngay cả những người trẻ tuổi. Thực tế bạn không cần phải nói tiếng Anh nếu sống và làm việc ở Đức. Tất cả phương tiện truyền thông bao gồm phim ảnh, báo chí đều được dịch sang tiếng Đức. Một số lớp học tiếng Anh ở Đức cũng không tốt lắm nên người học sẽ gặp khó khăn khi tiếp thu ngôn ngữ này.
Còn người Hà Lan nhiều lần được xếp hạng là những người nói tiếng Anh không phải bản ngữ tốt nhất trên thế giới. Tiếng Anh được sử dụng khắp nơi ở Hà Lan và là ngôn ngữ chung của cộng đồng cư dân quốc tế tại nước này.
Người Đức dường như thích “sản xuất” giấy ở bất cứ đâu có thể. Trong khi người Hà Lan có thẻ chip OV thì người Đức lại mua vé giấy từ tài xế xe buýt.
Ngay cả ở các thành phố lớn, bao gồm Berlin, bạn vẫn có thể thấy người Đức cố đẩy một chiếc vé giấy nhỏ xíu một cách phi thực tế vào chỗ trống nào đó ở các cổng điện tử. Còn người Hà Lan đi qua các cổng tàu điện ngầm bằng cách chạm nhẹ thẻ OV của họ.